Với những người già, không thể tự đi xe, cách duy nhất để sang bên kia cổng trời là… vượt núi.
Bà Lò Thị Chiu, 71 tuổi, khoác trên mình một gùi đầy nông sản ngồi nghỉ bên vệ đường liên xã. Chỉ tay lên lưng chừng ngọn núi đang mờ dần trong sương chiều, bà bảo, ngày đó, để sang Đại Thành, bà sẽ phải cắt qua cánh rừng bạch đàn phía trước mặt. Dốc nối dốc, cây cối mịt mù. Cực nhất khi trời ẩm thấp, cây thấp tầng níu chật chân người đi. Leo qua khu vực gọi là yên ngựa đã có thể nhìn thấy dốc bên Đại Thành.
Đi quen thì không sao, nhưng người mới thì phải ướt đầm đìa mồ hôi mới có thể đặt chân lên vị trí này.
Không chỉ người dân hai đầu cổng trời gặp khó khăn, mà ở nhiều thôn, người dân khi muốn lên trụ sở Ủy ban nhân dân xã cũng phải đi xa tới hàng chục cây số vì… vướng cổng trời. Gặp ngày mưa, lũ lớn, họ thậm chí phải vòng xuống trung tâm huyện, ngược lên xã Đông Hải rồi mới… tới đích.
Núi cao thậm chí còn khiến trung tâm hành chính xã cũng buộc phải… chia đôi thành 2 phân hiệu như mô hình các điểm trường vùng núi cao Tây Bắc.
Bà Nình Móc Mộc, Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân xã Đại Dực chia sẻ: Vào thời điểm đầu sáp nhập, do tình trạng giao thông quá khó khăn, Ủy ban nhân xã Đại Dực đã bố trí một cơ sở để giải quyết thủ tục hành chính bên trung tâm xã Đại Thành cũ, song song với trụ sở Ủy ban nhân dân xã tại Đại Dực.
Cá nhân bà Mộc, vốn ở bên kia cổng trời, ngày nào cũng phải thức dậy từ… 5 giờ sáng. Sau khi lo cơm nước, bà sẽ phải vượt hàng chục km để đi làm.
“Ngày nắng thì mất khoảng 40 phút. Mưa bão thì có khi hơn 1 giờ đồng hồ”, Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân xã Đại Dực cười, nhớ lại.
Đi lại vất vả là thế, nên mong ước lớn nhất của cán bộ, nhân dân nơi đây là có được một tuyến đường mới rộng rãi, ít đèo cao, dốc đứng để có thể kết nối hai đầu thôn bản. Và ước mơ ấy đã trở thành hiện thực khi địa phương triển khai dự án tuyến đường mới vắt qua cổng trời.
Link nội dung: https://ohanapreschool.edu.vn/tai-hai-dau-cua-quang-duong-dai-17km-a19474.html